Dù có chút tiếc nuối khi đội tuyển Việt Nam để Thái Lan rút ngắn tỷ số 1-2 sau cú đánh đầu của Chalermsak Aukkee, nhưng hai bàn thắng trước đó của Nguyễn Xuân Son đã giúp đoàn quân của HLV Kim Sang Sik giữ được lợi thế đáng kể trước trận tái đấu tại sân Rajamangala.

Chủ nhà tự tin

Dù để thua với tỷ số tối thiểu trên sân Phú Thọ, trong hoàn cảnh gặp nhiều khó khăn về thể lực và nhân sự, đội tuyển Thái Lan vẫn coi đây là một kết quả chấp nhận được. Khi trở về sân nhà và nhận sự cổ vũ nồng nhiệt từ hơn 47.000 khán giả tại Rajamangala, họ sẽ tự tin hơn trong việc san bằng khoảng cách và hướng tới mục tiêu vô địch Đông Nam Á lần thứ ba liên tiếp.

Thái Lan đã đến với giải đấu này mà không có đội hình mạnh nhất, khi nhiều cầu thủ chủ chốt vắng mặt vì các lý do khác nhau, nhưng họ vẫn chứng tỏ mình là một đội bóng hàng đầu khu vực. Trước thềm ASEAN Cup, FIFA đã công nhận giải đấu này là một phần của hệ thống thi đấu, điều này sẽ tạo nên sự cạnh tranh khốc liệt trong các năm sau, khi các câu lạc bộ không thể ngăn cản cầu thủ thi đấu cho đội tuyển quốc gia.

Trong khi Việt Nam ít gặp xung đột giữa các câu lạc bộ và Liên đoàn Bóng đá, thì ở những quốc gia như Indonesia, Malaysia, Philippines và Thái Lan, vấn đề này lại thường xuyên xảy ra. Chính vì vậy, nhiều cầu thủ quan trọng như Theerathon Bunmathan, Chanathip Songkrasin, Sarach Yooyen không thể góp mặt ở kỳ ASEAN Cup này, trong khi Suphanat và Supachok phải liên tục di chuyển giữa hai bên trong suốt giải đấu.

Dù thiếu vắng nhiều trụ cột, Thái Lan vẫn thể hiện đẳng cấp của mình trong khu vực nhờ đội hình có chất lượng đồng đều. Điều này giúp HLV Masatada Ishii thực hiện chiến thuật bóng ngắn, nhịp nhàng, dựa trên nền tảng kỹ thuật của các cầu thủ Thái Lan, vốn đã được duy trì suốt thời gian qua.

Lối chơi này đã được áp dụng rất hiệu quả trong các trận đấu trước các đối thủ lớn và nhỏ. Thái Lan đã chơi điềm tĩnh, kiểm soát thế trận và áp đặt lối chơi lên những đội bóng yếu hơn ở khu vực. Dù kết quả cuối cùng thế nào, Thái Lan vẫn để lại dấu ấn mạnh mẽ trong lối chơi của mình.

Dù thất bại trên sân khách, Thái Lan không quá lo ngại, vì họ đã nhiều lần lâm vào hoàn cảnh tương tự tại giải này. Họ từng để Singapore dẫn trước 2 bàn trước khi lội ngược dòng ấn tượng, và mới đây cũng đã vượt qua Philippines sau khi thua 1-2 trong trận bán kết lượt đi.

Đó là lý do tại sao việc bị dẫn trước không làm khó được người Thái. Họ đã quen với những nghịch cảnh, và vì thế, trước thềm trận chung kết lượt về, cả thầy và trò Thái Lan đều tự tin sẽ lật ngược tình thế và giành chức vô địch ngay trên sân nhà.

Khách không sợ chủ nhà

Khi được hỏi liệu có lo ngại Thái Lan không, HLV Kim Sang Sik và các học trò đã trả lời rằng “Chúng tôi không sợ họ” bằng chính những hành động trên sân.

Sự khác biệt giữa hai nền bóng đá hiện tại không còn quá xa vời như trước đây. Chúng ta từng vượt qua Thái Lan để giành chức vô địch lần đầu vào năm 2008, và sau đó có những trận thắng thua có tính cạnh tranh cao. Các cầu thủ Việt Nam cũng đã được thử sức với các đội mạnh như Nhật Bản, Hàn Quốc, UAE và Iraq, giúp họ không còn sợ hãi khi đối đầu với Thái Lan. Khi đã giải quyết được những bài toán khó, những thử thách ở mức độ thấp hơn không còn khiến họ lo lắng.

Chiến thắng 2-1 trên sân Việt Trì là lần đầu tiên sau 27 năm đội tuyển Việt Nam thắng Thái Lan ngay trên sân nhà, điều này đã mang lại sự tự tin lớn cho thầy trò HLV Kim Sang Sik trước trận lượt về. Cả đội đều khao khát tạo nên lịch sử một lần nữa tại sân Rajamangala.

Thái Lan có thể thắng trong hai hiệp chính, nhưng cúp sẽ về Việt Nam!

Sau thất bại ở trận lượt đi, Thái Lan chắc chắn sẽ dâng cao đội hình ngay từ đầu để nhanh chóng san bằng khoảng cách. HLV Masatada Ishii sẽ tung vào sân những cầu thủ tốt nhất của mình, bao gồm Suphanat và Supachok, cùng với Benjamin Davis và Gustavsson để thiết lập ưu thế cho đội chủ nhà.

Với sự cổ vũ nhiệt tình từ 47.000 khán giả, các cầu thủ Thái Lan sẽ càng thêm động lực. Họ có khả năng ghi bàn và san bằng cách biệt trong thời gian thi đấu chính thức nhờ vào những pha phối hợp sắc bén. Hơn nữa, khi hàng công gặp bế tắc, những quả tạt từ biên cũng có thể giúp họ tạo ra cơ hội, như pha ghi bàn của Chalermsak Aukkee trong trận lượt đi.

Tuy nhiên, Việt Nam vẫn có những lợi thế quyết định. Thể lực vượt trội và sự xuất sắc của Nguyễn Xuân Son sẽ là yếu tố quan trọng giúp đội tuyển Việt Nam có thể giữ cúp ở lại.

Thể lực chính là yếu tố có thể quyết định trận đấu, và đội tuyển Việt Nam đang chiếm ưu thế lớn. HLV Kim Sang Sik đã biết cách duy trì thể lực cho các cầu thủ thông qua việc luân phiên sử dụng các cầu thủ trong suốt giải đấu, giúp họ duy trì phong độ tốt nhất trong môi trường khắc nghiệt như ASEAN Cup. Lối chơi của người Hàn Quốc chủ yếu dựa vào sức mạnh, quyết tâm và tinh thần chiến đấu không lùi bước.

Khi đối đầu với Thái Lan, có thể thấy rằng đối thủ đã gặp phải giới hạn về thể lực, và điều này sẽ càng rõ rệt khi trận đấu bước vào giai đoạn cuối. Sau khi phải thi đấu căng thẳng ở Philippines, trở về và chơi thêm 120 phút mới vượt qua đối thủ, Thái Lan sẽ tiếp tục đối mặt với thử thách lớn về thể lực khi phải đá trận chung kết lượt về với Việt Nam.

Nguyễn Xuân Son sẽ tiếp tục là yếu tố đáng sợ nhất với hàng phòng ngự Thái Lan. Sau màn trình diễn ấn tượng ở lượt đi với 2 bàn thắng và những pha xử lý kỹ thuật, Xuân Son hứa hẹn sẽ tiếp tục gây khó khăn cho đội chủ nhà. Càng vào cuối trận, ưu thế thể lực của Xuân Son sẽ càng trở nên rõ rệt, khi Thái Lan phải dâng cao và để lộ khoảng trống, là cơ hội để Xuân Son tận dụng.

Trong trường hợp trận đấu phải kéo dài đến loạt sút luân lưu, Việt Nam cũng có những chuyên gia đá 11m như Xuân Son, Tiến Linh, Bùi Tiến Dũng và Vũ Văn Thanh, những người hoàn toàn có thể khiến đội chủ nhà phải ôm hận.

Cúp đã về Việt Nam sau 6 năm!